Ướt bờ mi mắt
Lời hẹn hò đã theo gió bay
Đời có lúc buồn heo hắt
Vô tình …
ta đâu có hay

Source: afremov.com
There are 44 posts filed in Soul (this is page 2 of 5).
Ướt bờ mi mắt
Lời hẹn hò đã theo gió bay
Đời có lúc buồn heo hắt
Vô tình …
ta đâu có hay
Source: afremov.com
Thành phố không sắc màu
U mặc trong mờ làn sương khói
Tiếng quạ kêu chiều đi chẳng vội
Bóng bóng người lướt qua
Tương tư mênh mang về phía xa
Bàn tay ấy cách muôn ngàn dặm
Làn tóc ấy giờ chắc trong âu yếm
Tiếng thở dài nào cho tôi?
Giá như con tim đừng quá vui
Cứ lạnh băng như mùa đông thành phố
Đôi mắt ấy khẽ lướt êm qua như gió
Giữa triệu người dửng dưng
Thành phố không hương, thành phố vô duyên
Một mình tôi lạc lõng
Đêm không hình bóng
Rít nỗi buồn vào run lạnh thấu tim.
Này đây em mầm cây
Mọc lên từ thẳm sâu thương nhớ
Lớn lên từ ngàn ngày gặp gỡ
Uống dịu dàng và hít thở hương yêu
Nếu em không muốn ươm gieo
Hãy bóp chết hạt mầm bằng hai tay nắm chặt
Và em ơi đừng khóc
Vì nước mắt kia làm sống cả rừng cây.
Tháng Năm về rồi em có nhớ
Tây Nguyên ngai ngái cơn mưa đầu
Ai đem hoa nắng luồn trong tóc
Thương nhớ còn vương triệu năm sau
Đêm dài nhiều mộng mị
Ngày nối ngày lê thê
Giấc mơ ai quên mất
Lang thang mãi không về
Bao giờ đi hết cơn mê
Ta chờ em phía bên kia núi đồi …
(tự trích)
….
Tháng Tám mưa nhớ những cây cầu
Chắc chẳng còn ai xây Ô Thước
Dòng sông buồn sao lằng lặng nước
Chở phù sa về tận chốn nơi nao?
…
bầu trời tối màu đen
ngẫu nhiên rối tinh
những con số
muôn dòng chữ
và hiện hình
không sắp xếp hay tuân theo trình tự
tâm tưởng đi về giữa tương lai và quá khứ
lục tìm
những liên quan
trong mông lung không-thời gian
Mặt trời đã lên
Cuộc đời vẫn muôn câu hỏi cũ
Anh có yêu em không?
Sao trái tim tình nhân màu đỏ?
Ai dáng quen trên phố?
Lâu rồi không nhớ tên
Có lẽ anh đã quên
Gặp em nghìn năm trước
…
Triết lý trắng đen không có buồn vui và nhung nhớ
Trang sách muôn ngàn câu chữ
Không miên man như đêm phố lung linh
Ai thả thuyền giấy trên sông
Chở theo ngàn ký ức …
kia những tình yêu nén giữ trong lòng
người chối bỏ để dòng sông đi lạc
mặt trời hồng, mặt trời ngơ ngác
nắng nghìn năm, tim hóa đá chơ vơ