Ra về nước mắt như mưa
Đành duyên đành phận mà chưa đành lòng
Ra về lòng những khóc thầm
Năm thân áo mỏng ướt đầm cả năm
Dân ca quê choa mộc mạc mà sâu lắng nhé!
Nghe rồi lại nhớ thủa nào cùng mấy bạn thanh niên loai choai đi hò đối đáp với các nàng thôn nữ giữa bát ngát trăng sao, mênh mông đồng ruộng … Giờ làng thành phố hết rồi, thanh niên cũng không còn biết dân ca, hò vè nữa!