in Soul

Thời gian

Những cuộc đời thường nhật
Mải mê với ngàn thứ nhỏ nhặt
Quên đi điều bình thường nhất
Để niềm vui với nỗi buồn cứ theo gió thoáng qua

Em và anh hay nói chuyện ngày xưa
Chuyện về những thời xa lắc
Nhưng cũng như vừa trong chốc lát
Những khuôn hình vun vút trôi đi

Mỗi phút mỗi giây cũng là sự diệu kỳ
Đời người cứ mặc nhiên trôi về phía trước
Để lại phía sau muôn ngàn khôn mặt
Muôn vạn nỗi buồn, muôn vạn nỗi niềm vui

Mỗi sớm mai lại cảm ơn cuộc đời
Cho ta thấy bình minh và những điều chờ đón
Giữa muôn vàn bề bộn
Xóa nhòa đi sự thực hiển nhiên

Em nhắc anh nhớ đến thời gian
Khái niệm cũng chỉ là tương đối
Hôm nay là ngày mai mình từng nói
Rồi bình minh lại tới …
Rồi lại đêm …
 
Nhớ hôm nay nghe em
Vì mình sẽ còn phải kể
Ừ, ngày xưa …

  1. Lâu lắc không vô nhà chú. Dạo này coi bộ kha khá lên nhỉ, mới trúng mánh à?

  2. Khá cái gì hả chú? Có bài vè nào gửi anh đăng lên cho 😛

  3. He he, cảm ơn. Ý anh nói là nhà chú dạo này xôm tụ nhiều…động vật quý hiếm. Cũng có một bài vè viết về cái Copenhagen (công cốc của các chú), khi nào có hứng anh gửi vè cho.

  4. CO-PEN-HA-GEN

    Ông Trời bị bệnh tiểu đường
    thải ra toàn mưa axít?
    Mặt Trời lão hóa, mặt Trăng lấm tấm tàn nhang
    Ở Co – pen – ha – gen các nhà khoa học hàng đầu đang đau đầu với các lỗ thủng của tầng o– zon
    Băng ở Bắc cực đang tan rữa như một cơ thể bị bệnh hủi

    ngày 21 tháng 12 năm 2012….

    triệu
    triệu
    năm sau
    Loài khỉ đột…
    có tiến hóa thành Người
    Hỡi Darwin?

  5. Chiều Âm Tính

    Buổi chiều thủng, buổi chiều thủng
    Hàn Sĩ nghe gió thuần chủng
    Có lẽ tôi đi đây
    Theo loài bò triết học

    Làn bụi khinh đế giầy
    Không khí mọt rồi
    Hỡi bầu trời lao phổi
    Có gì hao hanh mà đêm nôn ra sao
    Nhất định
    Bụi về hóa học

    Con cò đen mon men làm quen em
    Chiều âm tính, thế giới này âm tính..

Comments are closed.