nỗi buồn như chiều
lặng im đến
không mang theo tiếng cười của em
nỗi buồn kéo vào đêm
se sắt
thấy đời như khói thuốc
vấn vương lên chút thời gian
cảm ơn đời đã mang đến em
có nụ cười, có những chiều se sắt
nhưng ít nhất
nỗi buồn có tên
"thấy đời như khói thuốc"
lại vi phạm nghị định của chính phủ rồi hì iiiiiiii
thơ viết sâu rồi đấy.
Bác Chu Giang Phong ôi, em hết ve vãn Nàng Thơ từ lâu rồi:
Ta đã bỏ em rồi, tình giờ xưa như hương đất
Thủa còn hoa ngút ngắt phía chân trời
Lời yêu trút cạn xuống dòng sông ký ức
Chỉ còn ta, ngơ ngẩn với ta thôi