in Viết lách - My Writings

Mở thêm ngõ cho Đông Nam Á?

Cuộc khủng hoảng chính trị ở Thái Lan thời gian vừa qua với việc hai sân bay ở Bangkok bị tê liệt đã ảnh hưởng không nhỏ đến giao thương trong khu vực. Hàng trăm ngàn người bị mắc kẹt tại hai sân bay. Hàng trăm chuyến bay bị hủy bỏ. Những ai phải di chuyển bằng đường hàng không trong thời gian này mới cảm thấy sự khổ sở.

Không chỉ người Thái thấy bức bối – hàng chục ngàn người “đi nhờ” lối ngõ Bangkok cũng bực bội không kém. Chuyến đi Kathmandu của mình tí nữa thì không thành. Thế nhưng dù đến phút chót vẫn “chui rào” đi ngõ nhà khác, chuyến đi chẳng phải suôn sẻ tẹo nào. Cơ sự này kể ở phần khác vậy. Mục này nói chuyện “đại sự” tí.

Hôm nọ kêu ca chuyện các bạn Thái biểu tình lăng nhăng quá, ông bạn đồng nghiệp bảo, thực ra bởi vì Bangkok đã trở nên quan trọng thái quá đổi với khu vực. Chợt nghĩ, nếu đóng vai trò là trạm trung chuyển của Đông Nam Á, tại sao không là Kuala Lumpur, Singapore, hoặc Hà Nội nhỉ? Chắc có lẽ các bạn Thái làm du lịch thành công quá, kéo hết các hãng hàng không về. Nếu vậy thì ngành công nghiệp sung sướng (và không khói, he he) có công lớn thật!

Bên trong sân bay Suvarnabhumi (Bangkok, Thái Lan)

Bên trong sân bay Suvarnabhumi (Bangkok, Thái Lan)

Bây giờ thử xem nếu Việt Nam muốn thành cửa ngõ hàng không của khu vực thì cần làm những gì? Dĩ nhiên là loại trừ khả năng dùng chiêu sung sướng rồi.

  • Đầu tiên chắc chắn là phải mở rộng sân bay và nâng cao dịch vụ. Món dịch vụ thì đề nghị mở vô số lớp học cười và nói “Thank You”. Thậm chí đếch cần nói tiếng Anh – các bạn Thái vẫn cứ “Sawasdee” với “Khub khun kha” mà khách vẫn nhe răng cười đáp lại đấy thôi!
  • Mở cửa ngõ thì phải mời khách đến: chèo kéo các hãng hàng không và các em tiếp viên xinh đẹp, các hãng lữ hành, v.v.
  • Xây thêm một cơ số khách sạn gần sân bay. Trạm trung chuyển thì cần có chỗ cho khách ngủ qua đêm nếu cần chứ! Ngõ rộng mà nhà chật thì hóa ra dở hơi à?
  • Khuyến khích, ưu đãi các tổ chức của LHQ và các tổ chức quốc tế mở văn phòng tại VN. Có thể cấp đất cho UN xây dựng khu văn phòng riêng cho các tổ chức con. Hôm trước thấy các bạn UNDP đang mời thầu xây dựng khu nhà xanh trên The Economist – chắc là khu UN đây?
  • Tổ chức hội chợ, triễn lãm quốc tế, … bét nhè.
  • Tạo điều kiện tối đa, thuận tiện, dễ dàng cho các tổ chức Việt Nam và quốc tế tổ chức các hội nghị, hội thảo quy mô vùng và quốc tế tại VN. Hiện tại vụ này còn khá phức tạp. Các tổ chức của Việt Nam cũng thừa sức làm các hội thảo hoành tráng và ngon lành như các bạn khác. Nhưng mà nghĩ đến thủ tục là ngán rồi.

Một khi cửa ngõ đã mở, điều kiện thuận lợi, lưu lượng khách đến với Việt Nam sẽ tăng lên, kéo theo nhiều ngành dịch vụ phát triển theo. Đơn giản như là số việc làm tại sân bay, số cửa hàng và nhà hàng – cứ nhìn các bạn Thái bán hàng từ ngoài cổng đến tận cửa sân bay (thậm chí cả trên máy bay) mới thấy họ cố gắng “vét túi” khách như thế nào. Về nhìn Nội Bài đìu hiu mà buồn ….

Một góc sân bay Nội Bài

Một góc sân bay Nội Bài

Nếu dịch vụ tốt thì việc khách đến Việt Nam làm việc rồi tranh thủ vu vi thêm ít ngày là chuyện thường. Như vậy thì các bác làm du lịch, ăn uống, shoppping, mát-xa, karaoke, … tha hồ hốt bạc. Bà con nông dân khéo tay có thể chuyển sang làm quạt, làm nón, dệt lụa, v.v. và v.v. để phục vụ công cuộc “vét túi” du khách. Ha, kể ra thì nhiều tác dụng phụ lắm!

Là cửa ngõ của khu vực, Việt Nam cũng sẽ nâng cao vị thế và uy tín của mình trong cộng đồng quốc tế. Quan trọng hơn là bà con nhà mình muốn đi đâu cũng thuận tiện. Thêm nữa, nếu các bạn người ngoài lếu láo, mình dọa: “Bố mày rào ngõ luôn bây giờ!”. Khối bọn sợ chết khiếp.

Nhưng mở ngõ rộng hơn, như ở quê mình vẫn hay nghĩ, nhiều người lại cứ sợ trộm vào!