in Hái lượm - Favourite Poems

Bài hát mùa thu quên

Trương Nam Hương

Bài thơ ngày xưa rất yêu, mỗi khi đọc lại vẫn thấy nhớ … Ghi lại theo trí nhớ chứ không chắc nguyên bản của tác giả.

Có một mảng mùa thu rơi xuống cỏ
Ôm guitar anh ngồi hát bên chiều
Bài hát ấy bây giờ em có nhớ
Hay quên rồi cái thủa chúng mình yêu ?

Thuở em giấu mùa thu sau bím tóc
Có tê mê hương thoáng giữa môi mình
Thuở biêng biếc vòm cao đầy chim hót
Có nghe chăng muôn lá đổ xung quanh

Thuở thơ viết cho em mùa thu đem giấu mất
Anh như mây thất lạc cuống lên tìm
Đâu ai biết mùa thu yêu kẻ khác
Trời trên đầu xanh lắm Thủy Tiên em

Biết không thể níu mùa thu ở lại
Bài hát ngày xưa người đã vội quên rồi
Khi em đến tìm anh em có thấy
Một gã khờ ôm cỏ hát mồ côi

Nhưng anh chắc mùa thu không nói dối
Chiều công viên ngàn đợt lá rơi vàng
Em có đến tìm em trong tiếc nuối
Để cùng ngồi chắp mảnh vỡ thời gian?

  1. Em rất thích bài thơ này. Lần đầu tiên em đọc nó là hơn chục năm về trước, khi em còn đang học lớp 6!!! Em vẫn còn nhớ như in cảm xúc của mình khi lần đầu tiên đọc bài thơ trên báo Hoa Hoc Trò, lúc đó chưa hiểu hết nhưng thấy thực sự rất xúc động! Bẵng đi bao lâu, hôm nay surf net lại vô tình tìm được. Bây giờ đọc lại thì thấy đã hiểu hơn và càng “ngấm” hơn!

  2. Mình là 1 người rất yêu thơ, nên đọc baì thơ này thấy cảm động quá, bởi vì, thời gian chẳng bao giờ trở lại với bất kỳ ai…

  3. Chào bạn, mình có bản gốc nè!

    BÀI HÁT MÙA THU QUÊN

    Trương Nam Hương

    Có một mảng mùa thu rơi xuống cỏ
    Ôm ghi ta tôi ngồi hát bên chiều
    Bài hát ấy bây giờ em có nhớ
    Hay quên rồi thuở ấy chúng mình yêu

    Thuở em cuốn mùa thu sau bím tóc
    Cứ tê mê hương thoảng giữa môi mình
    Thuở ngây ngất hai tay đầy hạnh phúc
    Tôi nghe chừng muôn lá đổ chung quanh

    Thuở thơ viết cho em mùa thu giấu mất
    Tôi như mây thất lạc cuống lên tìm
    Tôi đâu biết mùa thu yêu kẻ khác
    Trời trên đầu xanh lắm Thủy Tiên em

    Biết không thể níu mùa thu trở lại
    Bài hát ngày xưa ai đó vội quên rồi
    Này khi đến tìm tôi em có thấy
    Một gã khờ ôm cỏ hát mồ côi.

    Nhưng tôi chắc mùa thu không nói dối
    chiều công viên ngàn đợt lá rơi vàng
    Em có đến tìm em trong tiếc nuối
    Để cùng ngồi chắp mảnh vỡ thời gian.

Comments are closed.