Đứt phanh

Buồn như xe đứt phanh
Rượu tràn ly khôn dứt
Uống muôn vàn buồn bực
Chuốc chén say vào hồn

Xe đứt phanh và buồn
Ừ, thế đời trôi mãi
Phía xa kia ai đợi
Lúc mình tỉnh cơn say?

in Soul | 61 Words

Cây tình yêu

Những tình yêu nếu chết đi
Loài hoa nào mọc lên trên muôn nấm mồ xanh xao ấy?
Nụ cười sẽ đi đâu? Mùi hương tóc em? Đôi mắt lửa cháy?
Dáng em đi về sớm tối
Chỉ là hư vô thôi sao?

Những tình yêu nếu chết đi
Không còn anh, không còn em, không còn khát khao
Không còn những môi hôn ngọt ngào
Con tim lạnh nguội
Thế gian chỉ là những bóng người

Ngày mai
Anh về lại cánh đồng
Gieo muôn hạt mầm tình yêu lên đó
Vun trồng như người nông dân háo hức chờ mùa vụ
Giữ những tình yêu khỏi chết đi

in Soul | 177 Words

Cái này tha bên Yahoo blog về. Bonus bài “Chúng ta đang bỏ quên những giấc mơ” bên Tuần  Việt  Nam của  VietnamNet.

Có những đứa trẻ ngủ không biết mơ.
Có những đứa mơ giấc mơ người khác.
Nhiều đứa mơ theo chương trình cài đặt.
Không ai mơ giấc mơ riêng mình.

Ông Tiên bị bỏ quên,
Thẫn thờ ôm muôn ngàn điều ước.

in Soul | 99 Words

Với anh

Em sẽ nhớ anh
Ở trong thẳm sâu nhất
Khi em âm thầm khóc
Khi em chẳng còn ai bên đời

Em sẽ vẫn vui cười
Vẫn yêu người
Vẫn đi về trên đường phố ấy
Như chưa từng có anh

Nhưng có ai hiểu nhịp đập trái tim em
Hơn anh
Có ai nắm tay em trong đêm đầy sợ hãi
Khi ngoài kia xoáy muôn ngàn giông bão
Em biết có anh bên đời

Anh ở trong em trong mỗi nụ cười ….

in Soul | 116 Words

Đi tìm tình yêu

Những ngọn gió đêm
Đi tìm tình yêu ngàn năm tuổi
Tôi với những cuộc tình mòn mỏi
Già theo suốt tháng năm
Tôi nhớ đôi mắt em
Lần đầu tiên nhận nụ hôn bối rối
Những phút ngượng ngùng loài người ngàn năm vẫn đợi
Khi tình yêu chợt lớn lên

Những tình yêu rực sáng giữa đêm đen
Những tình yêu lụi tàn giữa cuộc đời tầm thường miết mải
Một lần yêu em, một lần tôi nhớ mãi
Cảm xúc diệu kỳ in dấu môi hôn

Tôi đi trên những con đường quen
Con đường mỗi ngày vạn dấu chân in lối
Tôi tự hỏi: Tình yêu bao nhiêu tuổi
Ngàn năm rồi mắt thấy mắt run run
Triệu triệu hồn, triệu triệu trái tim
Triệu đôi môi hồng chờ nụ hôn cháy bỏng
Tôi yêu em như triệu người khi tâm hồn xao động
Thắp thêm ngọn lửa hồng xua băng giá đêm đen

Những ngọn gió mùa đông
Đi tìm đôi môi ấm

in Soul | 288 Words

Ghen?

Sao anh ghen
Khi không thể yêu em?
Sao anh nhớ mùi hương
Da thịt em nồng nàn trong chiều tối
Anh trăng vàng tội lỗi
Hôn lên bờ vai thon

Sao anh lại ghen?
Ghét nụ cười em dành cho ai đấy
Ghét ánh nhìn của những chàng trai đắm đuối
Vây quanh em

Sao không phải là anh
Lúc đời hai mươi tuổi?

in Soul | 113 Words

Dự cảm

Rồi em sẽ yêu anh
Yêu nồng nàn như lần gặp cuối
Tưởng chừng như anh rời xa em mãi
Em yêu anh cuống quýt đến vội vàng

Rồi em sẽ thương nhớ anh
Cồn cào như biển chiều dữ dội
Nỗi nhớ anh không cất thành lời nói
Để đêm đêm em rấm rứt gọi thầm

Rồi em sẽ khao khát anh
Như con sông đợi từng cơn lũ
Như bờ uốn mình mơ ngàn cơn sóng dữ
Dập vùi bờ cát ngủ miên man

Nhưng, rồi anh có dám đến bên em?
Sợ tình yêu tan nhanh như làn sương sớm
Khi tỉnh cơn mơ, đời có còn trọn vẹn?
Rồi em còn có nhớ tên anh?

in Soul | 215 Words

Không biết đặt tên là gì?

Một bài thơ viết đã lâu lắm rồi – không nhớ tự bao giờ. Có lẽ rồi một lúc nào đó sẽ có cảm giác nuối tiếc như chiêm nghiệm này!


Những mùa thu bạc trắng ở trên đầu
Như đám mây ngày xưa có bao giờ quay trở lại?
Giây phút đầu tiên ngượng ngùng bối rối
Đã theo làn gió thổi bay đi.

in Soul | 122 Words

Tặng người đã ra đi …

“Mộng đời mấy chốc thoáng xa
Thà làm mây trắng bay qua ngang trời”

Những phút giây cuộc đời ngắn đến thế sao?
Bạn đi xa trống hồn tôi một khoảng
Chén rượu đầy bỗng nghe vị đắng
Chua xót bờ môi

Ngắn đến thế sao những ước mộng cuộc đời?
Những tâm tình đêm nao bên lề phố vắng
Những khoảnh khắc im lặng
Hai chén rượu đầy bên bao nỗi suy tư

Nhớ quán cà phê những buổi trưa
Bao chuyện đời, chuyện cười ra nước mắt
Những chuyện ngày xưa khó nhọc
Bạn tôi ngồi đôi mắt ngóng xa xăm

Những tưởng rồi ta đi chung một con đường
Nẻo quê xa ở ngoài này nhớ lắm
Những ước mơ cho quê hương thầm lặng
Giờ đã đi theo người ….

Tiếc lắm Khoa ơi
Đời tưởng dài bỗng dưng như phút chốc.

05/2003

in Soul | 225 Words

Kiêu hãnh

Em sẽ không nhớ anh
Không muộn phiền khi hoàng hôn buông hờ trên bờ biển vắng
Em sẽ ngồi yên lặng
Ngắm mặt nước đầy sao

Em sẽ tiếc biết bao
Giá bàn tay anh ấm trên làn tóc
Đôi môi em như cánh đồng khao khát
Cơn mưa anh đem đến những mùa màng

Nhưng biển thì mênh mông
Trái tim em đầy niềm kiêu hãnh
Em không thể nhớ anh, không bao giờ khóc
Để bàn tay mình nắm chặt bàn tay

Anh không có ở đây
Biển chiều cô đơn quá
Ừ, em không thèm nhớ
Ai bảo con sóng kia không hôn bờ cát nồng nàn?

in Soul | 208 Words