in Soul

Tặng người đã ra đi …

“Mộng đời mấy chốc thoáng xa
Thà làm mây trắng bay qua ngang trời”

Những phút giây cuộc đời ngắn đến thế sao?
Bạn đi xa trống hồn tôi một khoảng
Chén rượu đầy bỗng nghe vị đắng
Chua xót bờ môi

Ngắn đến thế sao những ước mộng cuộc đời?
Những tâm tình đêm nao bên lề phố vắng
Những khoảnh khắc im lặng
Hai chén rượu đầy bên bao nỗi suy tư

Nhớ quán cà phê những buổi trưa
Bao chuyện đời, chuyện cười ra nước mắt
Những chuyện ngày xưa khó nhọc
Bạn tôi ngồi đôi mắt ngóng xa xăm

Những tưởng rồi ta đi chung một con đường
Nẻo quê xa ở ngoài này nhớ lắm
Những ước mơ cho quê hương thầm lặng
Giờ đã đi theo người ….

Tiếc lắm Khoa ơi
Đời tưởng dài bỗng dưng như phút chốc.

05/2003