Hai thế giới

Mới biết có tận 2 TV show đồng thời hướng đến đưa rap Việt ra đại chúng. Nhiều bạn underground chuẩn bị ra sáng chói lòa rồi 🙂

Thách thức tiếng Quảng Nôm

Tiếng Nghệ tưởng đã khó nhưng hóa ra tiếng Quảng còn kinh khủng hơn 🙂 Học nói đúng chuẩn ngữ điệu Quảng Nôm cũng đau hết cả mồm!

– Khi thấy chiếc máy bay, họ sẽ kêu: chiếc má ba
– Khi gặp má và ba, họ kêu: móa boa
– Mi núa cứa chi rứa mi?
– Chừ mi tính reng?
– Lồm đem không đủ tranh thủ lồm ngà
– Núa bóa xồm bóa lốp
– Máy rứa?
– Con cua có máy cứa coàn?
– Bỏa núa nghe mắt mệch
– Náng chi mòa hén náng kinh
– Đi mô rứa?
– Bòa ngụa mi dề kìa
– Choa mi
– Chi kinh rứa?
– Cứa thèng hén hạc giủa kinh
– Hén thi đạo Đựa hạc Đòa Nẽng
– Hén chạ xe như eng cướp
– Nhòa có đốm tiệc
– Cứa thèng nứ hén thiệt tình lám
– Đi đổ xeng đi chứ chiều hén lên gióa chừ…
– Đạo phụng
– Soảng hòn
– Méc kinh rứa?
– Eng soáng
– Thổm hụa của nhân lụa
– Cứa bót đánh reng
– Mùa mưa bổ
– Bổ cấp mười hưa
– Dẹt đồ
– Gụa điện thụa
– Phang boa bổ tốp không bèng ngữ phốp Việt Nôm
– Mọt, hưa, boa, bón, nam, xá, bả, tốm, chín, mười

Nguồn: Nhặt từ Facebook

Từ điển tiếng Nghệ

O mô muốn mần du xứ Nghệ thì phải hoọc 🙂

Con trâu thì gọi “con tru”
Con dâu thì gọi “con du” trong nhà
“Mấn” là “váy”, “ngái” là “xa”
“Đi mô?” để hỏi ai là “đi đâu? ”

“Nác su” ý nói “nước sâu”
“Trấy bù” để gọi “quả bầu” đấy nha
“Gác bếp” thì gọi là “tra”
“Lông cơn” thực chất đó là “trồng cây”

“Ra sân” thì nói “ra cươi”
“Đi nhởi” ý nói “đi chơi” ấy mà
“Chúng tao” thì nói là “choa”
“Các bạn”, thân mật gọi là “bọn bay”

“Tê” là “kia”, “ni” là “này”
“Mi” “mần” ý nói là “mày” “làm” thôi
“Chộ” là “thấy”, “nhác” là “lười”
“Mắm tôm” cứ gọi “ruốc bôi” đúng liền

“Đọi” là “bát”, ”nôốc” là “thuyền”
“Khủy chân” đích thị có tên “lặc lè”
“Đàng” là “đường”, “đấy” là “tè”
“Thế thôi” thì nói “rứa hè” là xong

“Rừng” là “rú”,“rào” là “sông”
“Ngá khu” tức thị “ngứa mông” thật rồi
“Mơ” là “mớ”, “thúi” là “hôi”
“Nỏ nhởi” ý nói “không chơi” đó mà

“Tê” là “kia, “tề” là “kìa”
“Cái môi” tên gọi “cái thìa” đó em
“Đánh nhau” – “đập chắc” nhớ liền
“Ra răng” là muốn hỏi em “thế nào”

“Ả” là “chị”, “tau” là “tao”
“Rứa” là “thế”, “răng” là “sao” đó mà
“Bổ” là “ngã”, “mả” là “mồ”
“Lọi cẳng” để nói đó là “duỗi chân”

Vải “đen” ắt hẳn vải “thâm”
”Trụt quỳn” ý nói “tụt quần” thế thôi
“Dốc” là “trôộc”, “đôộng” là “đồi”
“Mui” là để chỉ cái “môi” trước mồm

“Đầu” là “trôốc”, “hun” là “hôn”
“Ló” chưa hết là “Lúa” còn đấy em
“Ngượng” là “rầy” “thích” là “sèm”
Ai hỏi đến “lả” thì châm “lửa” liền

“Nỏ” là “không” nhé đừng quên
“Lá trù” chính xác là tên “lá trầu”
“Mắc” là “bận”, “mô” là “đâu”
“Ăn nể” , “ăn vã” như nhau cả mà

Có người gọi “bọ” là “cha”
“Nương” là “vườn”, “rẫy” gọi là “nương” thôi
“Bù rợ” “bí đỏ” đúng rồi
“Nước chè” quê bạn, quê tôi “nác chè”

“Nướng” là phải “náng” đó nghe
Gọi mang lọ “mói” thì bê “muối” liền
Trốc cúi” là “đầu gối” chân
Gọi “đài” múc nước phải cầm “gầu” ngay

“Chủi” là cái “chổi” đây này
Nói “rờ” thì cứ đưa tay mà “sờ”
“Lúc này” tạm nói là “dừ”
“Luộc kỹ gốc” nhé, “Loọc nhừ côộc” nha,

“Con ga” để chỉ “con gà”
“Con bê” choa nói đó là “con me”
“Con suối” cứ gọi là “khe”
”Châu chấu” ngoài đó, ở quê “cào cào”

“Hồ” nước được gọi là “bàu”
“Cá quả” cứ gọi “cá tràu” không sai
“Con người” thì nói “Con ngài”
”Cù cu” tên gọi của loài “bồ câu”

“tối” nói “túi”, “túi” nói “bâu”
“Con sâu” có chỗ gọi “trâu” thật mà
“Hổ bắt” thì nói “khái tha”
“Muỗi”, “giòi” thì gọi đó là “mọi”, “troi”

“Con ruồi” thì nói “Con ròi”
Bắt “tôi” “Nhúng” đít thì “tui” “trụng” quần
“Con giun” phải nói “Con trùn”
“Với chắc” có nghĩa là cùng “với nhau”

“Lộ mô” có nghĩa “chỗ nào”
Nói “vo trôốc” là “gội đầu” đó em
“Gạo” thì gọi “gấu” đừng quên
Ai nói đến “trự” nhớ liền “chữ” ngay

”Chạc” là để chỉ cái “dây”
Nói đi “đâm” gạo hiểu ngay “giã” rồi
Cả anh, em mẹ tới chơi
Đều chào là “cụ” thế thôi em ờ

“Sạu” thì phải hiểu là “ngô”
”O” là bác gái và “cô” đó mà
“Mẹ chồng” vẫn gọi “mụ gia”
“Ràn tru” phải hiểu đó là “chuồng trâu”

“Ròi bu” ý nói “ruồi bâu”
Hỏi nơi “rửa bát” là đâu “lộ chồ”
Gọi “vợ” là “gấy”nhớ cho
Nói “Nhôông” ắt hẳn chính là “chồng” thôi

“Dao khoắm” là “rạ” đúng rồi
Bảo đi lấy “toóc” thì lôi “rạ” về
“Ruộng” là gọi “roọng” đó nghe
“Anh nha” cứ nói “eng hè” là xong

“Suôn” là “thẳng”, “ngoẹo” là “cong”
“Nỏ mần răng cả” là “không việc gì”
“Gõ đầu” là “trọi trốc” mi
“Kệ tau” ý nói làm gì “mặc tôi”

“Trúp vả” để chỉ cái “đùi”
“Ả nậy” – “chị lớn” biết rồi chứ em,
“Ngong” là “ nhìn”, “coi” là “xem”
“Mệ va” – “chị ấy” mong em chớ cười

“Lớn” thì nói “nậy” thế thôi
“Lõi” ngô, lõi mít nói “cồi” đừng lo
“Cây cọ” choa nói “cơn tro”
Gọi “tắn”, gọi “tít” “rắn” bò “rết” ra

“Mạo” là cái “mũ” đó nha
Trong đó từ “rạc” nghĩa là “xác xơ”
“Anh” là “eng”, “cô” là “O”
“Mun” trong bếp củi là “tro bếp” mà…

St.

Em sang bên kia sông

Lưu Quang Vũ

Em sang bên kia sông
những ngày mưa dằng dặc
hạt cốm xanh như ngọc
se dần trong lá sen.

Có muộn lắm không em
ngày qua không trở lại
bên kia vùng Thạch Bàn
trong mưa và trong khói
những ngả đường lầy lội
em đi em nghĩ gì?

Đã qua cả mùa hè
chờ em, em chẳng tới
hết mùa thu ngắn ngủi
bây giờ đông đã sang.

Trách chi lòng em quên
điều anh chưa nói được
một tình yêu vô vọng
có giúp gì em không?

Sớm nay em sang sông
guốc mòn trên vũng lội
em bao giờ cũng vội
mưa đầy trời thế kia.

Gió bấc đã tràn về
em có mang áo ấm
mưa loang tờ giấy mỏng
có nhắc gì đến anh?

Em đi xuống Bát Tràng
nhìn lò nung lửa thắm
lòng anh như men rạn
vỡ trên bình gốm nâu
đường trơn em hay vấp.

Đừng trách anh nhắc nhiều…
nếu thấy chẳng cần nhau
lời anh, đừng nhớ lại
nhưng nếu lòng thương yêu
đừng quên anh vẫn đợi.

Vừa mong vừa sợ hãi
gặp nhau, rồi ra sao?
lá sấu rụng rào rào
nước dâng đồng bãi ngập
cầu đông, chiều tối lạnh
biết em về kịp không?

Chuyện cái lò ấp

Dăm năm trước có đợt ngồi nhiều nên nảy sinh nhu cầu đi mài khu nhằm nâng cấp não. Lon ton phi sang lò ấp, nghĩ là nó gần nhà thì tiện đủ đường. Đến cổng đã thấy phong thủy có vấn đề. Méo gì mà lối vào dốc dựng ngược, cổng đặt ở góc méo xẹo, xây dựng đang ngổn ngang. Chừng đó đã quá giờ làm mà thấy lò vắng hoe. Rảnh quá nên đảo qua đảo lại mấy vòng, leo tầng này sang tầng nọ ngó nghiêng coi sao. Đến tầng chỉ huy thấy có hai phòng gần nhau có hai biển tên người phụ trách phòng họ trùng nhau. Sau mới biết là cha con.
 
Lượn một hồi mỏi cẳng lại nảy sinh vụ buồn tè. Vô khu giải quyết nỗi buồn này thấy chán quá. Nhà mới xây mà thiết bị, cửa kiếc chả ra làm sao, long sòng sọc, như hàng mã. Tự bảo: Mẹc, cái lò to nhất nước mà làm như kít. 
 
Sau này vòng vong tam quốc một hồi mình từ bỏ ý định nhập lò. Giờ mới thấy may. Ít ra không bị mấy đứa dở hơi xấu bụng mắng mỏ là ngốc với đột.