in Hái lượm - Favourite Poems

Có một thời ta biết sống cho nhau

Thơ của bác Đặng Đình Cung đăng trên Facebook. Tiêu đề mạn phép đặt hộ bác ý 🙂

Đã qua đi cái thuở ấy lâu rồi
Cái thuở anh nhìn em và lo mình quá trẻ.
Cái thuở yêu em mà không hề câu nệ.
Không băn khoăn, không lừa dối lòng mình.

Cái thuở đi cùng em đêm trăng
Chỉ dám nghe tiếng cười vỡ ra xao xuyến
Cái thuở chia tay em bịn rịn.
Rồi mới đứng chờ, tóc ướt đẫm mưa khuya.

Giờ thì còn đâu cái xúc động đê mê.
Khi bên em con đường mưa bụi.
Giờ thì còn đâu bài thơ viết vội.
Mà chưa một lần trao lại cho em.

Anh giờ đây đâu còn những nhịp tim.
Nói lời yêu đã trăm lần tính toán.
Vòng tay, bờ môi đã từng dày dạn.
Lòng lạnh băng mà lời nói chứa chan.

Thế mà anh vẫn nhớ về em
Và một thuở của đời anh, lạ thế.
Xúc động, nôn nao…tất cả đều có thể
Nhưng cái thuở xưa anh vẫn cứ tìm về!

Để bây giờ anh nói em nghe.
Về một thuở của đời ta và…em nữa.
Em có thể chẳng còn em một nửa.
Nhưng có một thời ta biết sống cho nhau.