Róc rách mài đá
Trăm năm, ngàn năm
Gặm nhấm hết ngày, mỏi mòn đêm
Mải miết suối
Phía con đường xa mê mải
Gió không hình dung
Gót giày không hướng
Theo bông may ngút mắt kiếm chân trời
Có nẻo không người
Mình ta với suối
Tĩnh lặng thiền
Hóa thành đá cuội
Cho mải miết nước bào mòn