in Viết lách - My Writings

Ảo mộng

Có những buổi sớm mai khi ánh ngày còn le lói, tự nhiên thấy mình thức dậy nhẹ nhàng. Dường như có chút gì đó vấn vương còn sót lại của một giấc mơ đẹp. Có bóng người thoáng qua, lướt nhẹ như làn sương trước mắt. Mộng đẹp chăng? Ly cà phê rơi tí tách …

Có những buổi chiều, trên đường ta rong ruổi, chợt dừng lại bâng khuâng. Con đường này ta đã đi qua? Hàng cây kia sao quen quá, dẫu ta chưa qua đây một lần. Ô, bến sông. Bến sông! Ta nhớ một lần gặp em bẽn lẽn giữa ngút ngàn bãi dâu. Cũng buổi chiều thế này. Cũng bến sông …

Cuộc đời hay ảo mộng nhỉ? Ta không biết. Không biết! Sao những lúc ta mơ thấy đời? Sao có lúc giữa cuộc đời ta dừng lại xốn xang? Ta đang ở đâu nhỉ?